Báo khoa học đời sống cho biết quả tình, những người khiến cho cha làm mẹ chúng ta, ai cũng sở hữu vốn sống quý giá cho riêng mình, có ai không nóng lòng muốn truyền lại cho con? Nhưng hầu hết chúng ta thường đều phạm phải 1 sai trái chung, theo báo khoa học đời sống. Có thể tìm hiểu thêm báo khoa học đời sống tại https://www.dkn.tv/trong-nuoc/van-de-phap-luan-cong-chu-truong-cua-viet-nam-la-gi.html
Báo khoa học đời sống cho biết ở Israel, nhà nhà đều biết đến câu chuyện của người đánh cá. Chuyện kể về người đánh cá nọ có khoa học đánh cá hạng nhất, được mọi người tôn là “ngư vương”. Nhưng về già, “ngư vương” rất khổ não vì kỹ thuật đánh cá của ba người con trai ông đều rất tầm thường.
Ông thường nhắc lể nỗi khổ tâm của mình sở hữu mọi người: “Tôi thật sự ko hiểu, kỹ thuật đánh cá của tôi chuyên nghiệp như thế, vì sao những con tôi lại kém cỏi như vậy? Tôi truyền dạy cho chúng kể từ chúng hiểu chuyện, từ những thứ căn bản nhất, kể cho chúng biết làm sao giăng lưới dễ bắt được đa dạng cá nhất, làm cho sao chèo thuyền mà ko làm cho kinh động đến cá, làm sao dụ cá vào rọ…”.
“Khi chúng lớn lên, tôi còn dạy chúng nhận biết thủy triều, phân biệt luồng cá… rất nhiều các kinh nghiệm được rút ra từ những nhọc nhằn, khó nhọc bao năm qua của mình tôi đều truyền lại cho chúng. Vậy mà hiện giờ, khoa học đánh cá của chúng thậm chí còn ko bằng con mẫu của những cư dân hạng bét!”.
một người đi tuyến phố, sau khi nghe ông phân bua tâm tư, trầm mặc hỏi:
“Có phải ông vẫn luôn nắm tay các con, chỉ dẫn chúng đánh cá không?”.
‘Ngư vương’ thành thật trả lời: “Đúng vậy, để chúng nắm được công nghệ đánh cá, tôi đã dạy chúng rất kỹ, rất kiên nhẫn. Và để chúng không đi các con phố vòng, tôi luôn cho chúng bắt chước tôi”.
Người đi con đường đúc kết: “Nói như vậy thì chỗ sai của ông đã quá rõ rồi. Ông mới chỉ truyền khoa học cho các con chứ chưa cho chúng tập dượt. Đối với nhân tài mà nhắc, ko có luyện tập, rèn giũa cũng đồng nghĩa có ko có kinh nghiệm thực tế, đều không thể trở thành người xuất chúng”.
Báo khoa học đời sống cho biết Ngư vương nắm được đa số kinh nghiệm và phương pháp đánh cá qua những năm tháng tang thương của cuộc thế mình, ông muốn truyền lại vốn quý đấy cho các con trai, hy vọng họ có thể đi tuyến phố tắt, mau chóng trở nên vua đánh cá, thành “ngư vương” như ông. Song ông đã đi sai nước cờ dẫn tới “dục tốc bất đạt”.
quả tình, các người khiến cho cha khiến mẹ chúng ta, người nào cũng mang vốn sống quý giá cho riêng mình giống như “ngư vương” kia, có ai ko nóng lòng muốn truyền lại cho con? Nhưng toàn bộ chúng ta đều phạm phải 1 sai trái là xem thường cái số chung của mọi bí quyết giáo dục hiệu quả, Đó là: Trải nghiệm.
“Dục tốc bất đạt” - Bài học dạy con của “Ngư vương”
Vấp ngã là quy luật tất yếu của sự trưởng thành
Mỗi người lúc mới sinh ra đều giống như một tờ giấy trắng, mỗi lần trải qua một sự việc hay vấp ngã đều trở thành một bài văn sinh động trong cuộc sống. Bản thân chúng ta đều mang thể viết nên cuốn tiểu thuyết cuộc thế đặc sắc, muôn màu muôn vẻ trên tờ giấy trắng của chính mình, mà ko cần cha mẹ phải chấp bút viết thay. Là người khiến cho cha làm mẹ, mỗi người người nào cũng luôn lo lắng, không đang tâm nhìn thấy con vấp ngã. Nhưng ba má cần buông tay, rèn con như lửa thử vàng, to lên từ gió sương, trong khoảng bão táp mới trở nên tài hoa và đứng vững giữa cuộc thế.
đầy đủ trong chúng ta lúc thấy con mình đưa ra quyết định sai trái, chúng ta đều đứng ngồi không yên, lòng như lửa đốt. Nhưng những khi như thế, chúng ta càng cần phải để cho bọn trẻ mang ko gian nghĩ suy, đừng ép chúng đi vào ngõ cụt. Chúng ta hãy thử thay đổi tâm thái lúc đối diện có vấn đề này xem sao. Khi con cái đưa ra quyết định ko mang lại kết quả như mong muốn, chúng ta hãy thử vui vẻ đón nhận vì thật sự bọn trẻ đã nhận được 1 bài học quý giá và hình thành thói quen tự chịu bổn phận.
đương nhiên, chúng ta vẫn phải dạy lẽ phải cho con, để chúng thấy rằng: cái được – mất trước mắt ko quan yếu, quan trọng là được hay mất đều phải thay đổi tính tình của mình, chậm triển khai là khiến cho một người chính trực, làm cho 1 người lý tưởng siêu thường.
Con loại chúng ta cần tậu tòi và học hỏi, cần một thời kỳ tự điều chỉnh hành vi của bản thân, càng cần sự bao dung và thấu hiểu của người lớn, cũng cần người to cho chúng 1 ko gian riêng.
Vấp ngã là quy luật thế tất của sự trưởng thành. Sau các dịp tổng kết kinh nghiệm, tuy mang cái chúng ta chưa thể đưa ra suy đoán xác thực nhưng dần dần trong giai đoạn trưởng thành dần dần chúng sẽ có khả năng tuyển lựa chuẩn xác. Trong quá trình này, việc con tích lũy kinh nghiệm là rất quan trọng và ba má hãy cho con thời cơ để tập đưa ra quyết định. Trong thời kỳ tập tành, con chẳng thể giảm thiểu khỏi sai trái, nhưng chính kinh nghiệm sai trái lại là hạ tầng để sau này con đưa ra được quyết định đúng đắn.
Chúng ta với một sinh mệnh mới đến mang thế giới, là để chúng tự trải nghiệm, tự lĩnh hội. Đó chính là ý nghĩa của câu “cuộc đời là hành trình, chứ không hề đích đến”. Nhưng chúng ta thường vì lo lắng mà bóp nghẹt sự tự do của sinh mệnh đó.
nếu chúng ta luôn ấp ôm “lòng thương hại” dại dột đó, luôn sử dụng “cây kéo” của mình cắt bỏ đông đảo trở ngại của con cái để chúng tiện lợi có được thứ mình muốn, tiện lợi khiến những việc mình thích thì các con sẽ khó có được 1 cơ thể khỏe mạnh và tính bí quyết kiên nhẫn trong quá trình “lăn lộn”, nếu không ngược lại con dễ thất bại trong tương lai. Những bậc ba má thật sự yêu thương con cái cần tiêu dùng sự hiểu biết của mình giúp con rèn luyện đôi cánh của mình chắc khỏe, chứ chẳng phải ngăn chúng chui ra khỏi chiếc kén. Đừng để trẻ con trở nên kẻ tầm thường lúc chúng rời xa chúng ta.
1. Lắng nghe là 1 liều thuốc bổ. Lắng nghe ko có tức là bác mẹ dạy con “con cần phải khiến như thế nào, con không nên làm gì”. Lắng nghe chỉ thuần tuý là bác mẹ làm thính kém chất lượng mang lòng nhẫn nại, thấu hiểu con và vỗ về tâm hồn con khi chúng cảm thấy tủi thân.
Từ khóa: bao khoa hoc doi song. Có thể tìm hiểu thêm bao khoa hoc doi song tại https://www.dkn.tv/trong-nuoc/van-de-phap-luan-cong-chu-truong-cua-viet-nam-la-gi.html